Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2014

Nhà thơ Như Anh trong tập thơ "Trên những cánh thơ" bàn về thơ Hạnh Dung

Nhà thơ Như Anh trong tập thơ 
"Trên những cánh thơ" 
bàn về thơ Hạnh Dung




Tôi  trích đăng Tiếng lòng người giáo như lời dâng lên bố mẹ và thầy cô giáo của chị, như niềm tin và mong ước chị gửi gấm vào thế hệ trẻ trong công cuộc đổi mới và xây dựng đất nước:
Chăm lo đàn trẻ mai này dựng xây… Trang thơ em viết tràn đầy niềm tin. “Quê mẹ chiều xa“ là tiếng lòng thổn thức trước lúc chia tay - như cảm hóa được cảnh vật thiên nhiên, đất trời: Một thoáng mùi hương lung cánh nắng. Cho hoàng hôn tím nhuộm màu son““Thăm vịnh Hạ Long“ biểu cảm sự ngợi ca thiên nhiên và đất nước, sự học tập người xưa đi để viết: Vung bút đã có núi sông giúp/ Không tới Tiêu Tương há nảy thơ (Lục Du - đời Tống) và “Một cõi mênh mông“ chia sẻ Hạnh phúc và khổ đautrong tình yêu của chị. Thơ chị mang phong cách tự do hơn là cách luật về vần điệu. Và ngôn ngữ cũng tự do, phóng khoáng...
(Trích trong tập thơ "Trên những cánh thơ
của tác giả nhà thơ Như Anh)



 Mênh mông một cõi

Sắc xuân đã qua đi
Tình xuân còn ấm áp
Ôi ngày tháng chia ly
Nắng buồn lên mái tóc…
Gió chiều nay thấy lạnh
Dáng mây dường như say
Phủ xuống đồi tím xanh
Mắt buồn lên kẽ lá
Thì thầm tiếng mưa rơi
Vai gầy thêm yếu ớt
Cánh chim lạc cuối trời
Nhẹ nhàng chiếc lá bay…
Ta nghe tình lên tiếng
Xao xuyến và đắm say
Trái tim nào sai khiến
Một cõi tình mênh mông
Hạnh phúc và khổ đau
Ta chìm trong biển nhớ
Ôi tình đầu - tình sau
Hỡi ai người giải mã!?
 7/ 2001  
Hạnh Dung










Thăm vịnh Hạ Long

Lăn tăn bóng nắng vòng quanh đảo
Vịnh đến, thuyền du sóng xôn xao
Cây leo vách đá ngàn mây bạt
Ôm mối tình xanh quá lớn lao
Thiên Cung thạch động, tranh hùng vĩ
Nhũ đá nàng hoa dẫn lối đi
Mờ ảo, lung linh mây tỏa khói
Tạo hóa thương ban quá diệu kỳ!
Trở lại thuyền du xem “Trống Mái“
Tựa đầu hóa đá, tạc tay ai!?
Thiên nhiên khéo vẽ, ngàn thu sống
Gió thoảng từ xa nét khó phai
Đẹp lắm Hạ Long! phải chia tay
Ngẩn ngơ, tiếc nuối, dáng em say
Mênh mông vịnh đảo chiều thêm nắng
Nồng thêm men khám phá điều hay
Khó tả, niềm vui cứ dâng cao…
Tiếng cười, giọng hát, cứ xôn xao
Bữa cơm trên nước thêm ngon miệng
Chúc cả đoàn vui thỏa khát khao.
Chiều 22/6/2006
Hạnh Dung


      







Tiếng lòng người giáo

Rất hiền những ngón tay thon
Mắt thơ đen ánh, vẫn còn nồng hương
Ngây ngô lòng chẳng vấn vương
Thơm mùi giấy mới, vẽ đường ước mơ
À ơi! từ thuở còn thơ
  Tiếng ru của mẹ, đường tơ ngọt ngào
Công danh, mộng đẹp bay cao
Hòa trong nắng gió, len vào sóng xanh
Ví von nhịp sống trôi nhanh
Thân sinh mãn nguyện, con thành giáo viên
Cũng là mộng ước hoa niên
Thầy cô quý trọng, thần tiên - tuổi hồng
Êm đềm như một dòng sông
Phù sa cuộc sống, cô lồng bài hay
“Ơn cha, nghĩa mẹ, chữ thầy“
Núi non biển cả chứa đầy tình thâm
À ơi! điệp khúc thâm trầm
Ru đời em nhé! nguyệt cầm du dương
Yêu sao lứa tuổi học đường
Ngắm đôi mắt sáng thương thương trăm bề
Vui buồn ngày tháng nhiêu khê
Từng trang giáo án vỗ về đời em
Gió lay cành trúc bên rèm
Qua khung cửa sổ, ngắm xem tơ trời
Đêm về, lạnh hạt sương rơi
Đèn khuya, trang sách sáng ngời điều hay…
Ru em từng tháng, từng ngày
Chăm lo đàn trẻ, mai này dựng xây
Ru em từng phút, từng giây
Trang thơ em viết, tràn đầy niềm tin.
Tháng 10/ 2006 
Hạnh Dung










Quê mẹ chiều xa

Nghẹn ngào chẳng nói mắt tiễn đưa
Đau nhói tim con mấy cho vừa
No say dáng mẹ gầy đôi má
Tóc bạc vì đâu quá lưa thưa!!
Quê mẹ chiều nay vắng bóng con
Gió xao cành lá, góc sân còn
Một thoảng mùi hương lung cánh nắng
Cho hoàng hôn tím nhuộm màu son…
Xóm nhỏ dần xa, tình gởi lại…
Ngậm ngùi thêm ướt những tóc mai
Mẹ còn đứng ngắm quanh đầu ngõ!?
Lặng lẽ nơi con - tiếng thở dài!
Tháng 8/2001  
Hạnh Dung






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét