Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014
Thơ: Cháu yêu
CHÁU YÊU
Phúng phính xinh tươi
Chúm chím miệng cười
Sáng trong mắt biếc
Ngây ngô chào người
Múa nhịp chân tay
Nẩy đòi bóng bay
Chùm hoa lơ lửng
Nhịp nhàng nôi xoay
Xa xôi biển trời
Xem ảnh cho vơi
Nhớ mong xốn xang
Tình bà à ơi!...
Cháu yêu của bà
Đầu tiên đó nha
Cả nhà mong mỏi
Tình thương bao la.
Mừng cháu 2 tháng tuổi
02/7/2013
Hạnh Dung
Thơ: Nét đẹp quê tôi
NÉT ĐẸP QUÊ TÔI
Tuy Hòa đất
Phú phì nhiêu
Yên vui cuộc
sống mỹ miều
Như
tranh
Đồng xanh
Cò trắng lượn
quanh
Lúa thơm con
gái đan mành
Thảm
hoa
Gió xoa
Phơn phớt mặn
mà
Nét duyên
núi Nhạn, sông Đà
Oai phong
Chiều về
Phố biển gọi,
mong
Rặng phi
lao, hát
Mặn nồng
Hồn quê
Trăng
nghiêng ôm sóng
Đam mê
Níu chân du khách
Hả hê
Tâm tình
Yêu sao nét
đẹp quê mình
Yêu người
đó, yêu song thân
Vô cùng...
30/08/2013
Hạnh Dung
Chủ Nhật, 18 tháng 5, 2014
Cảm nghĩ thơ Hạnh Dung của nhà thơ Như Anh
Cảm nghĩ thơ Hạnh Dung
của nhà thơ Như Anh
Cảnh tình trong thơ Hạnh Dung hòa quyện tương sinh, giữa tình yêu đôi
lứa và tình yêu gia đình. Trong tình yêu đôi lứa biểu hiện dáng buồn, nỗi buồn
vì hình ảnh và ý từ trong thơ: "Rách từng trang thơ mộng. Xao động hoa cỏ lay.
Những chiều sao trồng vắng. Mộng hồn trao nắng bay” (Tình yêu là thế đó). Và
cũng chỉ là hoài niệm hương xưa trong ký ức: "Tìm trong ký ức gởi trời mây.
Nhặt dáng hương xưa gởi gió gầy. Nhặt dấu thời gian in mái tóc...” (Một thoáng) cô đơn và tưởng nhớ... Nên có lúc chị mơ tưởng đến "Cá trê động tình", "Nắng
động tình", rồi "Sóng ru tình gọi gió" và "Bãi cát trắng đợi chờ. Nụ hôn vội
lan xa". Những con vật, sóng, nắng vô tri không ý thức, còn có tình cảm huống
hồ là con người!. Tình yêu với Mẹ là sự trân trọng thương kính cao cả vì: "Gà
râm ran gọi giấc ngủ nhanh. Bên cối đá xay nghiền hạt gạo. Bánh bèo thơm hành
mỡ mời chào. Tháng ngày trôi đời lắm lo toan. Khát vọng nuôi lòng con hoài bão”
(Bàn tay Mẹ). Hình ảnh mẹ chị vất vả vì hoài bão của con: "Mừng mẹ già vẫn
tường minh. Ca dao mẹ thuộc tâm tình cùng con.” (Tình Mẹ - Tình quê). Vì vậy,
ngạn ngữ Do Thái đã so sánh người mẹ với Thượng Đế: "Thượng Đế không thể hiện
diện khắp nơi vì thế Ngài đã tạo ra những người mẹ!".
Thơ Hạnh Dung thuộc dòng thơ trữ tình, sâu lắng, nhiều hình ảnh đẹp,
nhiều câu hay, nhiều từ ngữ thơ ca sáng tạo.
(Trích lời bình của nhà thơ Như Anh trong tập thơ AI TRI ÂM ĐÓ V (Chân dung thơ) do nhà xuất bản Văn hóa - Văn nghệ in và phát hành tháng 12 năm
2010).
Chiều tình
Chùm lá khô vô tình rơi bên cửa
Nghe trong hồn mơ hồ bước chân anh
Nắng động tình hờ hững chiếc lá xanh
Gọi nỗi nhớ cơn gió về hụt hẫng
Chiều bâng khuâng mây trôi cao vời vợi
Trắng nhạt màu yếu ớt mặt trời soi
Mây tím bỗng giăng sầu khắp nơi nơi
Mưa ập đến thêm nhớ trong mắt môi
Gọi mùa thu về - gọi người cách xa
Hạ đi âm thầm dáng buồn thướt tha
Tình yêu đong đầy giọt mưa hao gầy
Tháng ngày trôi vang câu ân tình ca
Tình nồng là tình nhớ tìm môi cay
Ru em bờ vai gầy gối mộng say
Phút giây êm đềm tóc buông tơ tình
Cài thương cài nhớ lên đời có nhau
Tháng 8 /2008
Hạnh Dung
Chùm lá khô vô tình rơi bên cửa
Nghe trong hồn mơ hồ bước chân anh
Nắng động tình hờ hững chiếc lá xanh
Gọi nỗi nhớ cơn gió về hụt hẫng
Chiều bâng khuâng mây trôi cao vời vợi
Trắng nhạt màu yếu ớt mặt trời soi
Mây tím bỗng giăng sầu khắp nơi nơi
Mưa ập đến thêm nhớ trong mắt môi
Gọi mùa thu về - gọi người cách xa
Hạ đi âm thầm dáng buồn thướt tha
Tình yêu đong đầy giọt mưa hao gầy
Tháng ngày trôi vang câu ân tình ca
Tình nồng là tình nhớ tìm môi cay
Ru em bờ vai gầy gối mộng say
Phút giây êm đềm tóc buông tơ tình
Cài thương cài nhớ lên đời có nhau
Tháng 8 /2008
Hạnh Dung
Biển ru
Bên tháp bút Trầm Hương
Ngắm biển trời mênh mông
Tiếng xe át sóng trườn
Nỗi rì rào xa xăm
Hàng dương khéo lay động
Nắng thổi hồng cánh thơ
Gió ru tình mời gọi
Thảm cỏ viền ước mơ
Vẫn dạt dào muôn thuở
Vẫn đa tình câu ca
Bãi cát trắng đợi chờ
Nụ hôn vội lan xa
Mặn nồng cùng năm tháng
Cuối chân trời gió mây
Bức tranh đời tuyệt tác
Một chấm phá hao gầy
Người nặng nợ với Đời
Đời nặng tình Biển cả
Kiến tạo kỳ công mới
Ru người về bâng khuâng
Nha Trang 8/3/2009
Hạnh Dung
Bên tháp bút Trầm Hương
Ngắm biển trời mênh mông
Tiếng xe át sóng trườn
Nỗi rì rào xa xăm
Hàng dương khéo lay động
Nắng thổi hồng cánh thơ
Gió ru tình mời gọi
Thảm cỏ viền ước mơ
Vẫn dạt dào muôn thuở
Vẫn đa tình câu ca
Bãi cát trắng đợi chờ
Nụ hôn vội lan xa
Mặn nồng cùng năm tháng
Cuối chân trời gió mây
Bức tranh đời tuyệt tác
Một chấm phá hao gầy
Người nặng nợ với Đời
Đời nặng tình Biển cả
Kiến tạo kỳ công mới
Ru người về bâng khuâng
Nha Trang 8/3/2009
Hạnh Dung
Một thoáng
Tóc hoa sương điểm chiều vàng vọt
Mây xám hoàng hôn bảng lảng xa
Cánh nắng lung linh tình chiếu gọi
Má hồng phai nhạt phấn phôi pha
Nhớ tháng năm xưa lối cỏ nồng
Nhớ tà áo trắng dáng trinh nguyên
Góc sân trường nhớ mùa thu ấy
Vọng tiếng thầy cô giáo huấn truyền
Tìm trong ký ức gởi trời mây
Nhặt dáng hương xưa buộc gió gầy
Nhặt dấu thời gian in mái tóc
Nhuộm màu nắng mới nét thơ ngây
Cũng chỉ là mơ với mộng huyền
Làm sao đốt đuốc suốt canh tiên
Làm sao tinh khiết mùi năm tháng
Gió hỡi làm sao giữ bạn hiền
Tháng 5/2010
Hạnh Dung
Tóc hoa sương điểm chiều vàng vọt
Mây xám hoàng hôn bảng lảng xa
Cánh nắng lung linh tình chiếu gọi
Má hồng phai nhạt phấn phôi pha
Nhớ tháng năm xưa lối cỏ nồng
Nhớ tà áo trắng dáng trinh nguyên
Góc sân trường nhớ mùa thu ấy
Vọng tiếng thầy cô giáo huấn truyền
Tìm trong ký ức gởi trời mây
Nhặt dáng hương xưa buộc gió gầy
Nhặt dấu thời gian in mái tóc
Nhuộm màu nắng mới nét thơ ngây
Cũng chỉ là mơ với mộng huyền
Làm sao đốt đuốc suốt canh tiên
Làm sao tinh khiết mùi năm tháng
Gió hỡi làm sao giữ bạn hiền
Tháng 5/2010
Hạnh Dung
TRÁI TIM CÔI
Trở lại nhà xưa một buổi chiều
Tìm bóng em thơ một thuở yêu
Cay mắt xốn xang lòng luyến nhớ
Gọi dáng thướt tha nét mỹ miều
Lặn lội xa xăm mắt Mẹ tìm
Loang lổ không gian dấu chân chim
Đọc trong ý Mẹ dòng miên viễn
Suối cuộn thời gian nhớ ứ tim
Đời anh côi cút trái tim si
Ôm ấp tình em ngập lối đi
Quên chiều tím gọi làn mây trắng
Quên gió trăng lên nỗi biệt ly
Vẫn cảnh nhà xưa ngói bạc màu
Vẫn tình nhuộm đỏ vết thương sâu
Ngàn năm vết sẹo tim tê nhức
Âm ỉ hồn đau tuổi bạc đầu
Viết cho người...
Tháng 2/2009
Hạnh Dung
Tìm bóng em thơ một thuở yêu
Cay mắt xốn xang lòng luyến nhớ
Gọi dáng thướt tha nét mỹ miều
Lặn lội xa xăm mắt Mẹ tìm
Loang lổ không gian dấu chân chim
Đọc trong ý Mẹ dòng miên viễn
Suối cuộn thời gian nhớ ứ tim
Đời anh côi cút trái tim si
Ôm ấp tình em ngập lối đi
Quên chiều tím gọi làn mây trắng
Quên gió trăng lên nỗi biệt ly
Vẫn cảnh nhà xưa ngói bạc màu
Vẫn tình nhuộm đỏ vết thương sâu
Ngàn năm vết sẹo tim tê nhức
Âm ỉ hồn đau tuổi bạc đầu
Viết cho người...
Tháng 2/2009
Hạnh Dung
Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2014
Bài thơ "Tình anh" của Hạnh Dung qua lời bình của nhà thơ Nguyễn Văn Thanh: Tình yêu như chiếc bóng
Bài thơ "Tình anh" của Hạnh Dung
qua lời bình của
nhà thơ Nguyễn Văn Thanh:
Tình yêu như chiếc bóng
(Lời bình của nhà thơ Nguyễn Văn Thanh
về bài thơ ”Tình anh“ của Hạnh Dung)
về bài thơ ”Tình anh“ của Hạnh Dung)
Tình anh
Tình anh
Như cánh chim trời
Em cây xanh nhỏ
Đón mời chim yêu
Tình anh
Cơn gió về chiều
Em như chiếc lá
Tình anh
Như cánh chim trời
Em cây xanh nhỏ
Đón mời chim yêu
Tình anh
Cơn gió về chiều
Em như chiếc lá
Mỹ miều vờn bay
1977
Hạnh Dung
Hạnh Dung
Tình yêu như chiếc bóng. Người đuổi, bóng lui. Người lui, bóng đuổi. Triết lý tình yêu ấy thể hiện gọn trong bài thơ lục bát “Tình anh” của Hạnh Dung.
Chiếc bóng - Tình yêu ấy ẩn mình trong “Cánh chim trời” lang bạt khắp không gian đầy huyền bí, mấy ai sở hữu cho riêng mình.
“Tình anh. Như cánh chim trời”
“Tình anh“ chỉ là chiếc bóng hư ảo khó sờ tay bắt được dầu cô gái trinh nguyên, non nớt khác nào như ”Cây xanh nhỏ“ mới chui khỏi mặt đất, rời khỏi vòng tay mẹ nuông chiều, ấp yêu mà ngơ ngác vào đời, để lòng rạo rực, khao khát tình yêu đôi lứa: “Em cây xanh nhỏ. Đón mời chim yêu”. Cuộc đuổi bắt hãy ”Đón mời tình yêu“ không toại nguyện, cô gái đành dừng chân trước chiếc bóng - tình yêu bạc bẽo kia!.
Ngờ đâu, cô gái lùi, thì chiếc bóng - tình yêu ấy lại đuổi theo sau lưng, hay hiểu cách khác, người con trai hào hoa, cao ngạo kia cũng có lúc chán chê với bước giang hồ nên quay về tìm bến đậu, mong cô gái mình lạnh nhạt xưa kia đoái hoài tình muộn, tuổi đời như cơn gió yếu ớt không còn ngang tàng phóng túng, như buổi chiều, giây phút cuối cùng của một ngày rộn rã, sắp nhập vào đêm yên nghỉ, khi chờ về với cõi vĩnh hằng: Nhưng ước mơ đó đã bị cự tuyệt vì cô gái vẫn còn xinh đẹp, mỹ miều, trẻ trung đâu thèm anh ta nữa: “Tình anh. Cơn gió về chiều. Em như chiếc lá. Mỹ miều vờn bay”. Đó là nghịch lý của tình yêu tồn sinh muôn thủa.
Bài thơ chỉ có 4 câu, 28 từ mà tác giả khắc họa được ý, tình và cảnh, hàm súc trong một bức tranh nhỏ mà tuyệt đẹp như gấm như hoa. Ấy cũng là nhờ thuật mỹ từ pháp, tu từ học, nhất là nghệ thuật nhân cách hóa mà Hạnh Dung sử dụng một cách nhuần nhuyễn khiến bài thơ đọng lại lâu trong tâm hồn độc giả.
Chiếc bóng - Tình yêu ấy ẩn mình trong “Cánh chim trời” lang bạt khắp không gian đầy huyền bí, mấy ai sở hữu cho riêng mình.
“Tình anh. Như cánh chim trời”
“Tình anh“ chỉ là chiếc bóng hư ảo khó sờ tay bắt được dầu cô gái trinh nguyên, non nớt khác nào như ”Cây xanh nhỏ“ mới chui khỏi mặt đất, rời khỏi vòng tay mẹ nuông chiều, ấp yêu mà ngơ ngác vào đời, để lòng rạo rực, khao khát tình yêu đôi lứa: “Em cây xanh nhỏ. Đón mời chim yêu”. Cuộc đuổi bắt hãy ”Đón mời tình yêu“ không toại nguyện, cô gái đành dừng chân trước chiếc bóng - tình yêu bạc bẽo kia!.
Ngờ đâu, cô gái lùi, thì chiếc bóng - tình yêu ấy lại đuổi theo sau lưng, hay hiểu cách khác, người con trai hào hoa, cao ngạo kia cũng có lúc chán chê với bước giang hồ nên quay về tìm bến đậu, mong cô gái mình lạnh nhạt xưa kia đoái hoài tình muộn, tuổi đời như cơn gió yếu ớt không còn ngang tàng phóng túng, như buổi chiều, giây phút cuối cùng của một ngày rộn rã, sắp nhập vào đêm yên nghỉ, khi chờ về với cõi vĩnh hằng: Nhưng ước mơ đó đã bị cự tuyệt vì cô gái vẫn còn xinh đẹp, mỹ miều, trẻ trung đâu thèm anh ta nữa: “Tình anh. Cơn gió về chiều. Em như chiếc lá. Mỹ miều vờn bay”. Đó là nghịch lý của tình yêu tồn sinh muôn thủa.
Bài thơ chỉ có 4 câu, 28 từ mà tác giả khắc họa được ý, tình và cảnh, hàm súc trong một bức tranh nhỏ mà tuyệt đẹp như gấm như hoa. Ấy cũng là nhờ thuật mỹ từ pháp, tu từ học, nhất là nghệ thuật nhân cách hóa mà Hạnh Dung sử dụng một cách nhuần nhuyễn khiến bài thơ đọng lại lâu trong tâm hồn độc giả.
Lời bình " Tình Mẹ- Tình quê " trong thơ Hạnh Dung của nhà thơ Nguyễn Văn Thanh
Tình Mẹ - Tình quê trong thơ Hạnh Dung
(Lời bình của nhà thơ Nguyễn Văn Thanh
về bài thơ ”Tình Mẹ - Tình quê“ của Hạnh Dung)
về bài thơ ”Tình Mẹ - Tình quê“ của Hạnh Dung)
Tình Mẹ - Tình quê
Nắng hè ôm ấp tình con
Làng quê êm ả lối mòn con qua
Đường về lay động xót xa
Đếm thời gian quý Mẹ già nâng niu
Đồng quê bóng ngã về chiều
Lúa xanh con gái mỹ miều thảm nhung
Hương đồng ngào ngạt bao dung
Hàng tre xanh ngát ung dung gió về
Cạnh bờ ao, tiếng tỉ tê
Hồn quê say khướt cá trê động tình
Mừng Mẹ già vẫn tường minh
Ca dao Mẹ thuộc tâm tình cùng con
Công Cha nghĩa mẹ vuông tròn
Hiếu thảo vua Thuấn sách còn lưu danh
Giọt buồn rơi, mắt long lanh
Chồng xa để Mẹ năm canh nỗi lòng
Trắng đêm trăn trở nhớ mong
Sương khuya lạnh lẽo bếp hồng thổi cơm
Nõn nà từng hạt ngọc thơm
Đói lời con trẻ sớm hôm ngày nào!!!
Nhìn Mẹ gầy guộc xanh xao
Điếng lòng con! Ôi biết bao nỗi buồn!!!
Đêm về ngắm ánh trăng buông
Chùm hoa mây trắng vàng khuôn lững lờ
Gió hờn gọi đến bến mơ
Tóc buông suối mộng tình thơ cảm hoài
Rồi mai rồi mốt rồi mai
Xa quê xa Mẹ gót hài mỏi mê.
Tháng 07/ 2008
Hạnh Dung
Nắng hè ôm ấp tình con
Làng quê êm ả lối mòn con qua
Đường về lay động xót xa
Đếm thời gian quý Mẹ già nâng niu
Đồng quê bóng ngã về chiều
Lúa xanh con gái mỹ miều thảm nhung
Hương đồng ngào ngạt bao dung
Hàng tre xanh ngát ung dung gió về
Cạnh bờ ao, tiếng tỉ tê
Hồn quê say khướt cá trê động tình
Mừng Mẹ già vẫn tường minh
Ca dao Mẹ thuộc tâm tình cùng con
Công Cha nghĩa mẹ vuông tròn
Hiếu thảo vua Thuấn sách còn lưu danh
Giọt buồn rơi, mắt long lanh
Chồng xa để Mẹ năm canh nỗi lòng
Trắng đêm trăn trở nhớ mong
Sương khuya lạnh lẽo bếp hồng thổi cơm
Nõn nà từng hạt ngọc thơm
Đói lời con trẻ sớm hôm ngày nào!!!
Nhìn Mẹ gầy guộc xanh xao
Điếng lòng con! Ôi biết bao nỗi buồn!!!
Đêm về ngắm ánh trăng buông
Chùm hoa mây trắng vàng khuôn lững lờ
Gió hờn gọi đến bến mơ
Tóc buông suối mộng tình thơ cảm hoài
Rồi mai rồi mốt rồi mai
Xa quê xa Mẹ gót hài mỏi mê.
Tháng 07/ 2008
Hạnh Dung
Hạnh Dung không chỉ có bài thơ “Tình anh” làm rung động hồn người mà còn có "Tình Mẹ - Tình quê" với sức mạnh thiêng liêng đưa hồn người đọc trở về với hình bóng Mẹ và bóng quê khi mình trên hành trình tha hương:
"Rồi mai rồi mốt rồi mai
Xa quê xa Mẹ gót hài mỏi mê".
Xa quê xa Mẹ gót hài mỏi mê".
Nay Hạnh Dung về, mai lại xa quê, bước chân dặm trường sẽ mỏi, chắc chắn trở về nhà xưa, làng cũ nơi một thời điểm trái tim thúc giục mạnh mẽ nhất dẫu cho "Tình anh" níu giữ!. Nhưng về rồi lại phải ra đi thôi.
Hình như Hạnh Dung sử dụng thể thơ lục bát nhuần nhuyễn hơn các thể thơ khác khi bộc lộ tâm can sâu thẳm về tình yêu Mẹ, yêu quê và yêu ”anh”...
Những cảm nghĩ của nhà thơ Trần Chí Dũng trong HẠT BỤI VÀNG 2
Những cảm nghĩ của
nhà thơ Trần Chí Dũng
trong HẠT BỤI VÀNG 2
Cha mẹ là đề tài muôn thuở về chữ Hiếu. Hạnh Dung đã dành những câu thơ sâu thẳm tình hiếu thảo để dâng lên Cha, Mẹ:
“... Mẹ! Mẹ à! Mẹ ơi!
Tháng ngày con chơi vơi
Mơ về mái nhà xưa
Bên Mẹ một góc trời”
(Nhớ Mẹ)
Rồi nỗi đau khi nghĩ về cha:
“Một thời… Ba thoát tục
Con không về kịp lúc
Ôm trái tim bao dung
Hôn bàn tay độ lượng“ (Nhớ Ba)
Năm tháng càng chồng chất lên tuổi đời thì ta càng thắm thía ơn nghĩa sinh thành.
Trong mảng thơ trữ tình, lối viết của Hạnh Dung hơi buồn, khái quát cảm xúc rồi thể hiện vừa đủ trong mỗi ngôn từ - “Chùm lá khô vô tình rơi bên cửa. Nghe trong hồn mơ hồ bước chân anh" (Chiều tình)
hay những câu thơ tưởng như bâng quơ mà lại đầy ngụ ý:
”Ta vẽ ngôi thiên đường
Nét vẽ lại vô duyên
Mân mê bàn tay đói
Chơi vơi giữa dòng đời!“ (Lung linh tình yêu)
(Trích lời bình của nhà thơ Trần Chí Dũng trong tập thơ HẠT BỤI VÀNG II (tập thơ nhiều tác giả) do nhà xuất bản văn học in và phát hành năm 2009)
“... Mẹ! Mẹ à! Mẹ ơi!
Tháng ngày con chơi vơi
Mơ về mái nhà xưa
Bên Mẹ một góc trời”
(Nhớ Mẹ)
Rồi nỗi đau khi nghĩ về cha:
“Một thời… Ba thoát tục
Con không về kịp lúc
Ôm trái tim bao dung
Hôn bàn tay độ lượng“ (Nhớ Ba)
Năm tháng càng chồng chất lên tuổi đời thì ta càng thắm thía ơn nghĩa sinh thành.
Trong mảng thơ trữ tình, lối viết của Hạnh Dung hơi buồn, khái quát cảm xúc rồi thể hiện vừa đủ trong mỗi ngôn từ - “Chùm lá khô vô tình rơi bên cửa. Nghe trong hồn mơ hồ bước chân anh" (Chiều tình)
hay những câu thơ tưởng như bâng quơ mà lại đầy ngụ ý:
”Ta vẽ ngôi thiên đường
Nét vẽ lại vô duyên
Mân mê bàn tay đói
Chơi vơi giữa dòng đời!“ (Lung linh tình yêu)
(Trích lời bình của nhà thơ Trần Chí Dũng trong tập thơ HẠT BỤI VÀNG II (tập thơ nhiều tác giả) do nhà xuất bản văn học in và phát hành năm 2009)
NHỚ MẸ
Đau đáu trong con
Thương Mẹ sớm hôm
Khô khốc mỏi mòn
Hắt hiu chiều ngợp khói!!...
Vắt óc bình sinh
Chén đời mưa bão
Đạm bạc muôn hình
Mắt lạc loài trong đêm!!...
Tổ ấm trinh nguyên
Xiêu vẹo tuổi đời
Dấu ấn lời khuyên
Hương tình ấm mênh mông …
Giàn hoa giấy sân nhà
Gió về hôn tóc Mẹ
Những sợi buồn sương pha
Những tia vàng nghiêng ngã
Áp vầng trán hao gầy
Gợn sóng chiều đổ mây
Giấc mơ khô len lỏi
Mắt nhuộm màu đỏ hây!!...
Mẹ! Mẹ à! Mẹ ơi!
Tháng ngày con chơi vơi
Mơ về mái nhà xưa
Bên Mẹ một góc trời
Tháng 6/2008
Hạnh Dung
Hạnh Dung
Nhớ Ba
Một ngày nhớ Ba và đã khóc thật nhiều
Mỗi ngày…
Con nhìn ngắm di ảnh
Lòng con se thắt lạnh
Cay nồng mắt sao ngoan!!!
Xốn xang!
Ba nhìn con yếu ớt
Phảng phất làn môi nhợt
Nứt nở niềm thương sâu…
Cúi đầu!
Dòng lệ tràn ký ức
Ba yêu con hết mực
Ngày đó… giờ xa xăm
Con đâu ngờ đã mất!
Xa khuất!
Một thời… Ba thoát tục
Con không về kịp lúc
Ôm trái tim bao dung
Hôn bàn tay độ lượng
Đau thương!
Hụt hẫng đường con đi
Lao xao chốn mộng mị
Mơ hồ Ba, Ba ơi!!!.
07/12/2007
Hạnh Dung
Lung linh tình yêu
Thân tặng T.T
Ta vẽ ngôi thiên đường
Nét vẽ lại vô duyên
Mân mê bàn tay đói
Chơi vơi giữa dòng đời!
Lãng đãng mây trời
Lãng đãng ta…
Phố đêm
Giăng lối hạt mưa sa
Đường khuya – Màn sương mỏng
Ánh đèn màu kết hoa
Thênh thang...
Gió vọng – Tình linh lung...
Người bâng khuâng trốn, tìm
Đời hương sắc bao dung
T.P HCM Hè 2007
Hạnh Dung
Hạnh Dung
Chiều tình
Chùm lá khô vô tình rơi bên cửa
Nghe trong hồn mơ hồ bước chân anh
Nắng động tình hờ hững chiếc lá xanh
Gọi nỗi nhớ cơn gió về hụt hẫng
Chiều bâng khuâng mây trôi cao vời vợi
Trắng nhạt màu yếu ớt mặt trời soi
Mây tím bỗng giăng sầu khắp nơi nơi
Mưa ập đến thêm nhớ trong mắt môi
Gọi mùa thu về - gọi người cách xa
Hạ đi âm thầm dáng buồn thướt tha
Tình yêu đong đầy giọt mưa hao gầy
Tháng ngày trôi vang câu ân tình ca
Tình nồng là tình nhớ tìm môi cay
Ru em bờ vai gầy gối mộng say
Phút giây êm đềm tóc buông tơ tình
Cài thương cài nhớ lên đời có nhau.
Tháng 8/2008
Hạnh Dung
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)