Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015

Một cõi niềm riêng



Một cõi niềm riêng



Đâu tuổi thơ bao tháng ngày rong ruổi
Dấu chân phai mỏi gót nợ trần ai
Tóc ngã màu đẫm cỏ giọt sương mai
Nghe gió sớm vọng buồn rên thế kỷ
Nghe tàn phai mơ ước rớt bên thềm
Chiều lạc lõng nhớ về miền thôn vỹ
Miền trăng thanh lấp lánh ánh sao đêm
Và dáng Mẹ góc phòng đêm thao thức
Dĩ vãng, Mẹ và Em với nỗi niềm
Gánh tình nặng, cung đời gom ký ức
Nét thanh xuân vạt nắng dấu chân chim


Ta nợ tình ơi! Lối về xóm nhỏ
Nợ ai vay mưa đổ phủ vai thon
Rồi lặng lẽ gõ hồn sâu khóe mắt
Cho thoáng hương xưa nét chữ hao mòn
Đời vọng thức chuông ngân chiều réo rắt
Nguyện Chúa thương mưa đổ giọt Hồng Ân
Phủ xuống Mẹ hiền oằn vai năm tháng
Nâng đỡ đời con bạn hữu xa gần
Tuổi thơ đi qua nhắn gửi bao điều



Một cõi niềm riêng gom những tiếng yêu
Nhiều ưu ái sông sâu thêm gầy guộc
Cánh thư tình lay hoay hoài không suốt
Em đơn sơ chẳng ngọc ngà mỹ nữ
Đáp lại người ước học chữ hạnh dung

Tháng 7/2015
Hạnh Dung