Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2014

Lời bình " Tình Mẹ- Tình quê " trong thơ Hạnh Dung của nhà thơ Nguyễn Văn Thanh

Tình Mẹ - Tình quê trong thơ Hạnh Dung


(Lời bình của nhà thơ Nguyễn Văn Thanh 
về bài thơ ”Tình Mẹ - Tình quê“ của Hạnh Dung)


Tình Mẹ - Tình quê

Nắng hè ôm ấp tình con
Làng quê êm ả lối mòn con qua
Đường về lay động xót xa
Đếm thời gian quý Mẹ già nâng niu
Đồng quê bóng ngã về chiều
Lúa xanh con gái mỹ miều thảm nhung
Hương đồng ngào ngạt bao dung
Hàng tre xanh ngát ung dung gió về
Cạnh bờ ao, tiếng tỉ tê
Hồn quê say khướt cá trê động tình
Mừng Mẹ già vẫn tường minh
Ca dao Mẹ thuộc tâm tình cùng con




Công Cha nghĩa mẹ vuông tròn
Hiếu thảo vua Thuấn sách còn lưu danh
Giọt buồn rơi, mắt long lanh
Chồng xa để Mẹ năm canh nỗi lòng
Trắng đêm trăn trở nhớ mong
Sương khuya lạnh lẽo bếp hồng thổi cơm
Nõn nà từng hạt ngọc thơm
Đói lời con trẻ sớm hôm ngày nào!!!
Nhìn Mẹ gầy guộc xanh xao
Điếng lòng con! Ôi biết bao nỗi buồn!!!
Đêm về ngắm ánh trăng buông
Chùm hoa mây trắng vàng khuôn lững lờ
Gió hờn gọi đến bến mơ
Tóc buông suối mộng tình thơ cảm hoài
Rồi mai rồi mốt rồi mai
Xa quê xa Mẹ gót hài mỏi mê.


Tháng 07/ 2008
Hạnh Dung


Hạnh Dung không chỉ có bài thơ “Tình anh” làm rung động hồn người mà còn có "Tình Mẹ - Tình quê" với sức mạnh thiêng liêng đưa hồn người đọc trở về với hình bóng Mẹ và bóng quê khi mình trên hành trình tha hương: 
"Rồi mai rồi mốt rồi mai
Xa quê xa Mẹ gót hài mỏi mê".


Nay Hạnh Dung về, mai lại xa quê, bước chân dặm trường sẽ mỏi, chắc chắn trở về nhà xưa, làng cũ nơi một thời điểm trái tim thúc giục mạnh mẽ nhất dẫu cho "Tình anh" níu giữ!. Nhưng về rồi lại phải ra đi thôi.
Hình như Hạnh Dung sử dụng thể thơ lục bát nhuần nhuyễn hơn các thể thơ khác khi bộc lộ tâm can sâu thẳm về tình yêu Mẹ, yêu quê và yêu ”anh”...





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét