Thứ Ba, 11 tháng 4, 2017

Quê nghèo

Quê nghèo


Ta về ngắm ánh Trăng quê
Lúa xanh con gái tỉ tê câu hò
Thơm nồng dòng sữa căng no
Ấm lòng nuôi dưỡng chăm lo cho người
Bóng ai soi nước mát đời
Trăng nghiêng in bóng mỉm cười hồn nhiên
Lung linh gió lướt qua hiên
Mây giăng vườn chuối hoa tiên sinh tình



Lũy tre xanh thắm quê mình
Đường thôn uốn khúc xinh xinh vỗ về
Ca dao Cha Mẹ tràn trề
Mênh mông tình Mẹ cao vời tình Cha
Bà con chân chất thật thà
Suốt đời lam lũ mặn mà quê hương
Nhắn người di trú tha phương
Không đâu ấm áp tình thương chan hòa



Đổi mùa cây lúa trỗ hoa
Rau xanh thơm ngát quanh nhà hương bay
Khéo lòng khéo cả bàn tay
Chắt chiu hôm sớm từng ngày nuôi thân
Nhắn người bạn cũ xa gần
Ngày xa xưa ấy phân trần cùng ai
Đường đời đôi ngả chia hai
Như dòng sông gánh đôi vai xa mờ



Người về có nhớ ý thơ
Đêm đông thao thức nằm mơ dáng người
Xa xôi còn nhớ miệng cười
Hàm răng xinh xắn nụ cười có duyên
Quê nghèo đợi kẻ hàn huyên
Góc trời khói tỏa mây xuyên bếp hồng
Mẹ già mỏi mắt chờ mong
Cơm chiều chan lệ xuân nồng nhớ con

Tháng 4/2017
TP. Gurnee, Illinois
Hạnh Dung




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét