Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015

Khung trời bỗng nhớ



KHUNG TRỜI BỖNG NHỚ

Một sớm mai hồng xôn xao tiếng trẻ
Sợi nắng vàng tơ sưởi ấm hồn thơ
Cho lung linh hoa, lá, cỏ xanh bờ
Róc rách cá đùa thơm mùi nắng gió



Vị đắng cà phê giọt đời đậm nhỏ
Mỏi gót hương lòng se cõi nhân gian
Tình xa lối vị nồng đâu mua bán
Muốn giữ lòng sao gió cứ xa đưa


Bên Đồi Mơ suối mộng tình chan chứa
Tiếng ca vang xao động khoảng sóng mơ
Chạm nốt thời gian khung trời bỗng nhớ
Sân trường xưa cháy bỏng đủ bao điều



Khe khẻ à ơi! ấm từng giai điệu
Người xa ta đâu lạ lẫm cuộc đời.
Tháng 10/2015
Hạnh Dung




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét