Cảm nghĩ thơ Hạnh Dung
của nhà thơ Như Anh
Cảnh tình trong thơ Hạnh Dung hòa quyện tương sinh, giữa tình yêu đôi
lứa và tình yêu gia đình. Trong tình yêu đôi lứa biểu hiện dáng buồn, nỗi buồn
vì hình ảnh và ý từ trong thơ: "Rách từng trang thơ mộng. Xao động hoa cỏ lay.
Những chiều sao trồng vắng. Mộng hồn trao nắng bay” (Tình yêu là thế đó). Và
cũng chỉ là hoài niệm hương xưa trong ký ức: "Tìm trong ký ức gởi trời mây.
Nhặt dáng hương xưa gởi gió gầy. Nhặt dấu thời gian in mái tóc...” (Một thoáng) cô đơn và tưởng nhớ... Nên có lúc chị mơ tưởng đến "Cá trê động tình", "Nắng
động tình", rồi "Sóng ru tình gọi gió" và "Bãi cát trắng đợi chờ. Nụ hôn vội
lan xa". Những con vật, sóng, nắng vô tri không ý thức, còn có tình cảm huống
hồ là con người!. Tình yêu với Mẹ là sự trân trọng thương kính cao cả vì: "Gà
râm ran gọi giấc ngủ nhanh. Bên cối đá xay nghiền hạt gạo. Bánh bèo thơm hành
mỡ mời chào. Tháng ngày trôi đời lắm lo toan. Khát vọng nuôi lòng con hoài bão”
(Bàn tay Mẹ). Hình ảnh mẹ chị vất vả vì hoài bão của con: "Mừng mẹ già vẫn
tường minh. Ca dao mẹ thuộc tâm tình cùng con.” (Tình Mẹ - Tình quê). Vì vậy,
ngạn ngữ Do Thái đã so sánh người mẹ với Thượng Đế: "Thượng Đế không thể hiện
diện khắp nơi vì thế Ngài đã tạo ra những người mẹ!".
Thơ Hạnh Dung thuộc dòng thơ trữ tình, sâu lắng, nhiều hình ảnh đẹp,
nhiều câu hay, nhiều từ ngữ thơ ca sáng tạo.
(Trích lời bình của nhà thơ Như Anh trong tập thơ AI TRI ÂM ĐÓ V (Chân dung thơ) do nhà xuất bản Văn hóa - Văn nghệ in và phát hành tháng 12 năm
2010).
Chiều tình
Chùm lá khô vô tình rơi bên cửa
Nghe trong hồn mơ hồ bước chân anh
Nắng động tình hờ hững chiếc lá xanh
Gọi nỗi nhớ cơn gió về hụt hẫng
Chiều bâng khuâng mây trôi cao vời vợi
Trắng nhạt màu yếu ớt mặt trời soi
Mây tím bỗng giăng sầu khắp nơi nơi
Mưa ập đến thêm nhớ trong mắt môi
Gọi mùa thu về - gọi người cách xa
Hạ đi âm thầm dáng buồn thướt tha
Tình yêu đong đầy giọt mưa hao gầy
Tháng ngày trôi vang câu ân tình ca
Tình nồng là tình nhớ tìm môi cay
Ru em bờ vai gầy gối mộng say
Phút giây êm đềm tóc buông tơ tình
Cài thương cài nhớ lên đời có nhau
Tháng 8 /2008
Hạnh Dung
Chùm lá khô vô tình rơi bên cửa
Nghe trong hồn mơ hồ bước chân anh
Nắng động tình hờ hững chiếc lá xanh
Gọi nỗi nhớ cơn gió về hụt hẫng
Chiều bâng khuâng mây trôi cao vời vợi
Trắng nhạt màu yếu ớt mặt trời soi
Mây tím bỗng giăng sầu khắp nơi nơi
Mưa ập đến thêm nhớ trong mắt môi
Gọi mùa thu về - gọi người cách xa
Hạ đi âm thầm dáng buồn thướt tha
Tình yêu đong đầy giọt mưa hao gầy
Tháng ngày trôi vang câu ân tình ca
Tình nồng là tình nhớ tìm môi cay
Ru em bờ vai gầy gối mộng say
Phút giây êm đềm tóc buông tơ tình
Cài thương cài nhớ lên đời có nhau
Tháng 8 /2008
Hạnh Dung
Biển ru
Bên tháp bút Trầm Hương
Ngắm biển trời mênh mông
Tiếng xe át sóng trườn
Nỗi rì rào xa xăm
Hàng dương khéo lay động
Nắng thổi hồng cánh thơ
Gió ru tình mời gọi
Thảm cỏ viền ước mơ
Vẫn dạt dào muôn thuở
Vẫn đa tình câu ca
Bãi cát trắng đợi chờ
Nụ hôn vội lan xa
Mặn nồng cùng năm tháng
Cuối chân trời gió mây
Bức tranh đời tuyệt tác
Một chấm phá hao gầy
Người nặng nợ với Đời
Đời nặng tình Biển cả
Kiến tạo kỳ công mới
Ru người về bâng khuâng
Nha Trang 8/3/2009
Hạnh Dung
Bên tháp bút Trầm Hương
Ngắm biển trời mênh mông
Tiếng xe át sóng trườn
Nỗi rì rào xa xăm
Hàng dương khéo lay động
Nắng thổi hồng cánh thơ
Gió ru tình mời gọi
Thảm cỏ viền ước mơ
Vẫn dạt dào muôn thuở
Vẫn đa tình câu ca
Bãi cát trắng đợi chờ
Nụ hôn vội lan xa
Mặn nồng cùng năm tháng
Cuối chân trời gió mây
Bức tranh đời tuyệt tác
Một chấm phá hao gầy
Người nặng nợ với Đời
Đời nặng tình Biển cả
Kiến tạo kỳ công mới
Ru người về bâng khuâng
Nha Trang 8/3/2009
Hạnh Dung
Một thoáng
Tóc hoa sương điểm chiều vàng vọt
Mây xám hoàng hôn bảng lảng xa
Cánh nắng lung linh tình chiếu gọi
Má hồng phai nhạt phấn phôi pha
Nhớ tháng năm xưa lối cỏ nồng
Nhớ tà áo trắng dáng trinh nguyên
Góc sân trường nhớ mùa thu ấy
Vọng tiếng thầy cô giáo huấn truyền
Tìm trong ký ức gởi trời mây
Nhặt dáng hương xưa buộc gió gầy
Nhặt dấu thời gian in mái tóc
Nhuộm màu nắng mới nét thơ ngây
Cũng chỉ là mơ với mộng huyền
Làm sao đốt đuốc suốt canh tiên
Làm sao tinh khiết mùi năm tháng
Gió hỡi làm sao giữ bạn hiền
Tháng 5/2010
Hạnh Dung
Tóc hoa sương điểm chiều vàng vọt
Mây xám hoàng hôn bảng lảng xa
Cánh nắng lung linh tình chiếu gọi
Má hồng phai nhạt phấn phôi pha
Nhớ tháng năm xưa lối cỏ nồng
Nhớ tà áo trắng dáng trinh nguyên
Góc sân trường nhớ mùa thu ấy
Vọng tiếng thầy cô giáo huấn truyền
Tìm trong ký ức gởi trời mây
Nhặt dáng hương xưa buộc gió gầy
Nhặt dấu thời gian in mái tóc
Nhuộm màu nắng mới nét thơ ngây
Cũng chỉ là mơ với mộng huyền
Làm sao đốt đuốc suốt canh tiên
Làm sao tinh khiết mùi năm tháng
Gió hỡi làm sao giữ bạn hiền
Tháng 5/2010
Hạnh Dung
TRÁI TIM CÔI
Trở lại nhà xưa một buổi chiều
Tìm bóng em thơ một thuở yêu
Cay mắt xốn xang lòng luyến nhớ
Gọi dáng thướt tha nét mỹ miều
Lặn lội xa xăm mắt Mẹ tìm
Loang lổ không gian dấu chân chim
Đọc trong ý Mẹ dòng miên viễn
Suối cuộn thời gian nhớ ứ tim
Đời anh côi cút trái tim si
Ôm ấp tình em ngập lối đi
Quên chiều tím gọi làn mây trắng
Quên gió trăng lên nỗi biệt ly
Vẫn cảnh nhà xưa ngói bạc màu
Vẫn tình nhuộm đỏ vết thương sâu
Ngàn năm vết sẹo tim tê nhức
Âm ỉ hồn đau tuổi bạc đầu
Viết cho người...
Tháng 2/2009
Hạnh Dung
Tìm bóng em thơ một thuở yêu
Cay mắt xốn xang lòng luyến nhớ
Gọi dáng thướt tha nét mỹ miều
Lặn lội xa xăm mắt Mẹ tìm
Loang lổ không gian dấu chân chim
Đọc trong ý Mẹ dòng miên viễn
Suối cuộn thời gian nhớ ứ tim
Đời anh côi cút trái tim si
Ôm ấp tình em ngập lối đi
Quên chiều tím gọi làn mây trắng
Quên gió trăng lên nỗi biệt ly
Vẫn cảnh nhà xưa ngói bạc màu
Vẫn tình nhuộm đỏ vết thương sâu
Ngàn năm vết sẹo tim tê nhức
Âm ỉ hồn đau tuổi bạc đầu
Viết cho người...
Tháng 2/2009
Hạnh Dung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét