Cho người nằm xuống
Hoa mới chớm sao
tình anh tìm đến
Nói lời yêu em
đâu hiểu nghĩa chi
Ngoài câu đáp:
Trên tay đầy sách vở
Cho tương lai em
dệt mộng thành thơ
Anh lặng thinh
đăm đắm mắt long lanh
Khẽ mỉm cười khô
khốc: Phải đấy em
Tuổi thư sinh ôm
ấp mộng hoa lòng
Em anh sẽ như
chim trời lớn chóng
Vâng! Anh quên để
em xây lầu mộng
Nhưng em à! Em
mãi của anh nghen
Em ngây thơ: Em
mãi, mãi gì anh?
Anh không đáp mắt
nhìn em say đắm…
A! Phải rồi! Em
tinh thần anh nhé
Anh mân mê sao
tiếng thở rụt rè
Không! Mà phải -
Em tinh thần anh nhé!
Nay! Đất ôm anh
lạnh giá có nghe
Tiếng thời gian
rấm rứt khóm tre xanh
Đồng lúa chín
nước về soi lấp lánh
Đêm quê hương ta
vẫn còn tiếng súng
Cho mẹ buồn xa
vắng mắt lao xao
Tiếng chim kêu
Núi Nhạn chiều buông nắng
Gởi gió mây nhiều
vết cắt gầy hao
Cha dấu lệ tiếng
cười thưa thớt vắng
Nguyện Chúa thương Đất Nước sớm bình yên
Thoát cảnh tang thương thoát vùng lửa khói
Cha mẹ già anh nhớ mộng lời khuyên
Chăm chút ruộng sâu vườn rau sớm tối
Đông đi qua xuân
về trên đồng nội
Và em vẫn là, em
gái anh thôi.
Mùa Đông 1974
Mùa Thu 2017: Chỉnh sửa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét